em đâu muốn làm kẻ thứ ba
Chẳng ai muốn làm kẻ thứ ba đâu, chẳng ai ham hố lao vào để nhận lại những lời mắng nhiếc "hồ ly tinh". Chẳng ai thích một mối quan hệ không bao giờ công khai trọn vẹn, thứ tình cảm mà chỉ dám giấu sâu vào tim và ôm chặt bờ ngực gầy mỗi đêm vắng.
Đàn ông tốt sẽ không để em mang danh kẻ thứ ba. Với đàn ông không tồn tại khái niệm "đủ" đâu em, khi mà con gái đang mải mê vuốt phẳng nỗi đau hay đong đếm hạnh phúc thì anh ta cũng đủ thời gian để chia sớt tình cảm thêm vài ba cô nữa rồi. Hơn nữa, kẻ sẵn
Đoạn tuyệt với kiếp làm người thứ ba. Về Mỹ anh ấy có một tổ ấm và về Việt Nam, anh ấy lại có một mái nhà khác, nhưng em không làm vậy nữa. Em không dây dưa nữa, đau khổ lắm, em đoạn tuyệt, cố gắng đứng vững, lấy con gái làm niềm tin để sống, chủ động rời xa nơi cũ, dọn đến chỗ ở mới, làm một bà mẹ đơn thân. (Anh Thư)
Anh đã biến em thành kẻ thứ ba đau khổ vì yêu Lúc đầu quen nhau, em đã hỏi anh rất kỹ rằng, anh đã có vợ chưa? Anh đã thề thốt là chưa, thề là chỉ một mình, thề là sẽ chỉ yêu mình em, thề sẽ yêu em suốt đời suốt kiếp.
Một khi người yêu bạn có những tín hiệu ủng hộ sự tán tỉnh của người con gái kia thì việc bạn đối đầu với người thứ 3 hoàn toàn không nên làm. Nếu bạn cứ thẳng thắn tra hỏi hoặc liên tục chất vấn chàng về kẻ thứ 3 thì rất có thể anh ấy sẽ giả vờ không
mimpi melihat orang yang sudah meninggal hidup lagi. 1. Em không muốn [Am] mình làm kẻ thứ [Em] ba Về đi [D] anh về bên gia [Am] đình Còn đàn con [F] nhỏ đang chờ đợi [C] cha Em nghe xót [G] xa số phận của riêng [Am] mình 2. Em không muốn [Am] mình làm kẻ thứ [Em] ba Mang niềm [D] đau phía sau một [Am] người Tàn đêm [F] vắng thức trắng vì [C] yêu Có phải anh đang [G] vui ấm êm cùng [Am] người ĐK Làm người thứ [F] ba đâu có gì [C] vui Chăn gối lẻ [D] loi lỡ bến cuộc [Am] đời Có khi [C] buồn muốn tâm sự cùng [Em] anh Chỉ cần vậy [G] thôi chưa một lần [Am] trọn vui 3. Đâu ai [Am] muốn mình làm kẻ thứ [Em] ba Âu yếm hôm [D] qua sao xóa nhòa trong [Am] đời Một lần lầm [F] lỡ duyên tình hai chúng [C] ta Em sẽ đi [G] xa không làm người thứ [Am] ba
Em từng ước mình có thể im lặng mãi thế, để nhìn thấy nụ cười của anh, để thấy những lúc hờn dỗi của anh, để thấy anh dịu dàng và ngọt ngào tới mức nào…khi ở bên người ấy. Em thấy mình giống như một tên trộm xấu tính, xem lén cuốn nhật ký tình yêu của hai người, rồi lặng lẽ gấp vào, ngồi vẩn vơ nghĩ tới một ngày… Biết đâu, em sẽ cùng anh viết tiếp những trang nhật ký ấy. Em thật ngốc nghếch phải không anh? Khi hai người giận nhau, kẻ thứ ba như em vui mừng lắm. Tạo hóa sinh ra con người vốn là loài ích kỉ. Em cũng là con người, em chẳng thể cao thượng như những thiên thần đâu. Em cũng muốn giữ anh cho riêng mình, giữ lại những khoảnh khắc dù là ngắn ngủi khi anh ở bên cạnh em, trò chuyện và tâm sự cùng em. Nhưng anh à, em chẳng thực sự vui mừng vì điều ấy đâu. Trái tim em sẽ càng đau thắt hơn khi qua sự tức giận, qua nỗi buồn, qua sự trách móc của anh, em biết rằng tình yêu của anh dành cho người ấy nhiều hơn em tưởng tượng, và rằng những lần giận hờn ấy lại làm cho hai người thêm yêu nhau hơn mà thôi. Kẻ thứ ba như em, lặng lẽ làm bờ vai cho anh dựa vào khi mệt mỏi và hờn giận, nhưng rồi lại lặng lẽ rời xa khi hai người làm hòa. Em cũng đáng thương lắm phải không? Đừng trách em sao cứ mãi xuất hiện trong tình yêu của hai người, sao lại cứ mãi là cái bóng lảng vảng như đợi chờ cơ hội để có được anh. Em chỉ là kẻ đi nhặt nhạnh những mảnh vỡ hạnh phúc mà hai người đã vô tình đánh rơi mà thôi. Chút mảnh vỡ ấy, tuy nhỏ, tuy chẳng vẹn nguyên, nhưng một kẻ thứ ba như em đâu dám đòi hỏi một thứ hạnh phúc tròn đầy. Em cũng tội nghiệp lắm phải không? Anh à, sức chịu đựng của con người là có giới hạn. Em không biết rằng mình có thể kìm nén tình cảm này được đến bao giờ, khi mà mỗi ngày trôi qua, nỗi nhớ anh càng trở nên cồn cào hơn, tình yêu em lại càng mãnh liệt hơn. Em sợ rằng đến một mai, trái tim điên dại của em sẽ gào thét lên rằng “Em yêu anh!” và nó sẽ như một con sóng dữ, ồ ạt tới, cuốn đi anh, cuốn đi tất cả những gì em từng nghĩ là của thực sự sợ điều ấy…Sợ lắm… Có lẽ anh sẽ thắc mắc rằng “Vì sao em cứ muốn làm kẻ thứ ba mà không tìm cho mình một hạnh phúc trọn vẹn, một vị trí duy nhất trong lòng ai đó.” Đơn giản thôi anh à, bởi trái tim nhỏ bé, chật chội này của em đã chứa đầy hình ảnh của anh. Em chẳng thế nhét thêm ai, hay bất cứ điều gì khác. Hạnh phúc vẹn nguyên cho riêng em ư? Nó quá đỗi xa xỉ anh ạ. Chẳng biết đến bao giờ…em có thể quên anh. Nhưng anh ơi, em sẽ không thể mãi yếu đuối như thế. Rồi sẽ có một ngày, em mang theo hành lý đong đầy sự tổn thương, và một trái tim tan vỡ – rời khỏi sân ga của lòng anh, để kiếm tìm cho mình một tình yêu mới. Nhưng cho đến giờ phút này, em xin anh…hãy để em…làm kẻ thứ ba…câm lặng…, anh nhé! Ngọc Quỳnh Hà Nội
Về Mỹ anh ấy có một tổ ấm và về Việt Nam, anh ấy lại có một mái nhà khác, nhưng em không làm vậy nữa. Em không dây dưa nữa, đau khổ lắm, em đoạn tuyệt, cố gắng đứng vững, lấy con gái làm niềm tin để sống, chủ động rời xa nơi cũ, dọn đến chỗ ở mới, làm một bà mẹ đơn thân. Anh Thư>> Tôi ngoại tình không hẳn vì sex From Anh Thư Sent Friday, April 09, 2010 1143 AM Không gì là không thể chị Lan à Em là độc giả của mục tâm sự 2 năm rồi, em chỉ thích đọc, nghiền ngẫm để đúc kết kinh nghiệm sống cho bản thân mà chưa bao giờ nghĩ sẽ viết nên những dòng tâm sự này. Hôm nay em viết không phải muốn dạy bảo ai nhưng em chỉ muốn góp chút cho đề tài người thứ ba bởi vì em chỉ 21 tuổi thôi nhưng đã vấp ngã cũng vì ba chữ “người thứ ba” này. Em hiểu cho tình cảm của chị vì tình cảm là thuộc về con tim, không thuộc về lý trí, không ai điều khiển được, nhưng em lên án chị vì chị đang có gia đình mà lại xen vào gia đình người khác làm người thứ ba. Người thứ ba không sung sướng như nhiều người vẫn nghĩ, nhất là hệ lụy mà nó để lại thì đau vô cùng. Chồng chị biết thì chẳng những chị đánh mất gia đình mà còn mang tiếng là phá hoại gia đình người khác nữa. Phụ nữ chúng ta không được phép sống theo cảm xúc, chúng ta sinh ra ở đây, chúng ta không có quyền lựa chọn đâu chị à, chị có biết quy luật ở đây là gì không? Đàn bà Việt Nam giỏi cam chịu và bao dung, còn đàn ông Việt Nam giỏi gia trưởng và ích kỷ. Họ được phép lăng nhăng, còn mình thì không. Nhưng em cũng khẳng định với chị rằng hơn 95% đàn ông Việt Nam lăng nhăng chứ không bỏ vợ mà chạy theo người tình. Vì em từng bị bỏ rơi khi là người thứ ba. Em thừa nhận đến với anh ấy lúc đầu là 50% vì sự non nớt của đứa con gái nhà quê lóa mắt vì tiền, nhưng trải qua gần một năm sống chung, em toàn tâm toàn ý vì anh ấy, thậm chí sinh một đứa con gái cho anh ấy vì anh có 3 thằng con trai, anh muốn có một đứa con gái, chấp nhận không danh phận, không bon chen, không chạm vào hạnh phúc gia đình của anh ấy, một lòng một dạ chung thủy với anh, chờ đợi anh, xây cho anh ấy một tổ ấm ở Việt Nam như anh từng mong ước. Em đã hy sinh rất rất nhiều, nhưng thứ anh ấy trả lại cho em chỉ là nước mắt thôi. Hàng tháng trời bụng mang dạ chửa, anh ấy về Mỹ, chỉ mình em đơn độc trên chiếc giường từng đêm, ôm cái bụng bầu, nhớ thương anh ấy rồi lại khóc khi nghĩ đến việc lúc này anh đang ôm ấp vợ con. Thậm chí ngày em lên bàn mổ sinh đẻ, người bên cạnh em là 2 người giúp việc mà anh ấy bỏ tiền ra thuê để chăm sóc cho em. Em thậm chí không người thân, không cha mẹ vì em không dám cho gia đình biết hoàn cảnh của mình. Em sợ khi cha mẹ em biết chuyện sẽ làm khó anh ấy. Ngày thứ ba sau khi sinh, nằm trong bệnh viện, em đã khóc đến ngất đi tưởng chừng như muốn trào máu sản hậu khi em gọi cho anh ấy chỉ để nghe một câu thăm hỏi, nhưng anh ấy không trả lời phone vì lúc ấy anh đang ở cạnh vợ. Nửa tháng sau khi em sinh, anh ấy mới trở về Việt Nam nhưng về được một tuần thì ngủ ở khách sạn 5 đêm rồi vì anh sợ vợ gọi phone, nghe tiếng khóc của trẻ con, vợ anh sẽ nghi ngờ. Sau đó, anh ấy lại hỏi em là “anh lo cho em như vậy chưa đủ sao, em còn muốn gì nữa?”. Họ là như thế đấy, nghĩ bỏ tiền ra, vậy là đủ, không cần quan tâm đến cảm xúc của phụ nữ chúng ta. Trong thời gian đơn độc đó, em cũng nhận ra rằng tiền không làm em hạnh phúc, tiền chỉ làm em có cảm giác như mình đang đẻ mướn cho người khác vậy. Và kết thúc câu chuyện là em bị bỏ rơi, vì người đàn ông đó về bên gia đình để giữ vững tổ ấm của mình. Nói là bỏ rơi cũng không đúng vì anh ấy vẫn có trách nhiệm với mẹ con em, nếu em muốn có thể níu kéo anh ấy. Về Mỹ anh ấy có một tổ ấm và về Việt Nam, anh ấy lại có một mái nhà khác, nhưng em không làm vậy nữa. Em không dây dưa nữa, đau khổ lắm, em đoạn tuyệt, cố gắng đứng vững, lấy con gái làm niềm tin để sống, chủ động rời xa nơi cũ, dọn đến chỗ ở mới, làm một bà mẹ đơn thân. Nhiều người bảo em tại sao không quậy một trận, bắt ba bé phải chịu trách nhiệm, không ngu gì mà một mình nuôi con như vậy. Nhưng em không làm được, em không thù dai, không ganh ghét, em không đập tan niềm hạnh phúc của người khác, của người đàn ông một thời em từng yêu thương. Với lại em ý thức được mình là người thứ ba, em không có tư cách gì để phá hoại hạnh phúc của người khác nên em chọn cách ra đi. Em chấp nhận nuôi con một mình, hằng ngày đi làm kiếm tiền, tối về chơi đùa với con. Nhìn con khôn lớn, với em đó là hạnh phúc. Em còn trẻ, bây giờ em ra đường, gái một con không thiếu người theo đuổi, nhiều khi cũng cần lắm một bờ vai của người đàn ông chung thủy và thuộc về gia đình, nhưng nghĩ đến con gái nên em thận trọng hơn trong những mối quan hệ. Không gì là không thể chị Lan à, hoặc là chị hãy chia tay chồng để công khai đến với người tình, hoặc là chị hãy từ bỏ mối quan hệ ngoài luồng ấy đi, hãy biết trân trọng những gì mà mình có. Đừng nói chị không còn cảm giác với chồng hay không yêu chồng nữa. Tình yêu của phụ nữ Việt Nam đối với chồng luôn tỷ lệ thuận cùng thời gian, dù không còn cảm giác mặn nồng nhưng vẫn còn cái nghĩa, đúng không chị? Thay vì nghĩ đến người tình, chị hãy thử ra ngoài gặp gỡ bạn bè, đọc sách, shopping hay đơn giản là tập trung làm việc tốt. Sau một ngày bận rộn và mệt mỏi, tự dưng chị sẽ nhận ra rằng, chị thèm được quay về mái ấm gia đình của mình biết bao, thèm được nhìn các con, thèm được rúc vào cánh tay chồng thỏ thẻ… Không ai là hoàn hảo nhưng hãy bỏ qua những khuyết điểm của chồng và phát hiện ra chồng mình vẫn còn rất nhiều ưu điểm và ngày xưa cũng chính vì những ưu điểm đó mà chị quyết định gắn bó với người đàn ông này. Tình nghĩa vợ chồng là cái duyên, cái nợ. Chỉ cần chị cố gắng, chị vẫn còn tốt hơn em vì ít nhất chị có một mái ấm để quay về, có một người để gọi là chồng còn em, em phải vay mượn hạnh phúc của người khác, nhiều lúc tự nhủ đó có phải là chồng mình như nhiều người gọi không vì có chồng như vậy thì thà là không có. Vì vậy bản thân em không bao giờ hối hận khi quyết định làm một bà mẹ đơn thân bởi vì bây giờ em cảm thấy cuộc sống dễ thở hơn, không phải hằng đêm ôm con mà khóc rồi lại suy nghĩ lung tung. Và em hài lòng với cuộc sống này, nếu sau này em có một mái ấm khác, một người chồng danh chính ngôn thuận thì em sẽ rất trân trọng, sẽ biến tổ ấm ấy thành thiên đường. Đơn giản một điều là nếu bản thân mình biết xây dựng thì mình có thể đạt được cái mà mình muốn. Em nói ra đây không phải bênh vực kẻ thứ ba cũng không cần ai thương hại, thông cảm, chỉ muốn nói rằng, làm người thứ ba không sung sướng như người nhiều vẫn nghĩ và lên án. Thứ cuối cùng người thứ ba có được là vết thương lòng chính mình phải gánh, thậm chí là miệng đời miệt thị, mong rằng lý trí của người thứ ba sẽ chiến thắng con tim và thứ tình cảm mù quáng nhất thời ơn tòa soạn đăng bài của em.
Phải tốn nhiều công sức lắm tôi mới hẹn được cô đồng nghiệp và cũng là nhân tình của chồng ra nói chuyện. Ngồi trước mặt tôi, em ngoan như một con mèo. Nhưng tôi biết bên trong của em là một con cọp háu đói. Em muốn giành lấy người đàn ông của tôi và dĩ nhiên em muốn chiến thắng trong cuộc chiến này. Khoanh tay trước ngực, tôi bình thản Em và chồng chị qua lại bao lâu rồi?Cô ta khép nép, giọng yếu Thật ra thì chúng em không có gì hết. Chỉ là say nắng nhất thời thôi...- Say nắng? – Tôi gặng hỏi thứ ba thường biện bạch cho mình rằng trẻ người non dạ - Ảnh minh họa InternetCô ta im bặt, có vẻ cay cú nhưng không dám lên tiếng. Vì tôi vẫn giữ chức lớn hơn cô ta ở công ty. Không để tôi làm lớn chuyện, cô ta rối rít hứa sẽ không dính dáng đến chồng tôi nữa. Vậy là tôi cho cô ta một cơ hội để sửa gian gần đây, anh hay cau gắt, bực dọc với tôi dù tôi chẳng làm gì sai. Đêm nào anh cũng viện cớ chơi với con rồi sang phòng thằng bé ngủ luôn đến sáng. Anh trở nên lạnh nhạt, không còn quan tâm đến tôi nhiều như trước. Tôi cứ tưởng chuyện giữa anh và ả ta đã chấm dứt rồi, vậy tại sao anh lại giữ thái độ như biết chồng vẫn tiếp tục qua lại với kẻ thứ ba, tôi vô cùng tức tối - Ảnh minh họa InternetHóa ra, chồng tôi và cô ta vẫn tiếp tục qua lại. Thậm chí lần này cô ta còn muốn cướp anh khỏi tay tôi. Sở dĩ anh lạnh nhạt với tôi như vậy là vì khi ở bên anh, cô ta đã nói những điều không hay về tôi. Dịp đó, tôi giao cho cô ta một dự án khó nhất công ty. Và tất nhiên cô ta không có khả năng để giải quyết được nên gây ra tổn thất khá nhiều. Đó cũng là lý do giúp tôi có thể “tống cổ” ả ra khỏi đây mà không bị mang tiếng là tư thù cá cuộc nói chuyện đó, dường như cô ta chưa nhận ra được lỗi lầm của mình - Ảnh minh họa InternetNgày nhận được thông báo đuổi việc, cô ta cầu xin tôi, nói mình còn trẻ người non dạ nên không biết cách cư xử cho khéo. Cô ta nói mình còn trẻ nên say nắng nhất thời và hứa không qua lại với chồng tôi kẻ thứ ba nào cũng nhận mình còn trẻ nên nông nổi, còn trẻ nên có quyền sai thì trên đời này còn gì là công lý? Tôi nghĩ khi đã có âm mưu bước vào cuộc hôn nhân của người khác, chẳng ai dại khờ, chẳng ai ngây thơ kẻ thứ ba, em nghĩ bản thân mình còn trẻ nên không biết lý lẽ ở đời. Em nghĩ mình không đủ chín chắn nên mới sa ngã vào cuộc tình vốn đã chật chội. Nhưng chị nghĩ em vốn dĩ không đơn thuần như thứ ba nào cũng nhận mình trẻ dại nên cứ mắc phải sai lầm - Ảnh minh họa InternetTuổi tác vốn dĩ không quyết định được sự nhận thức và cách đối nhân xử thế. Đừng tự bao biện mình còn trẻ tuổi để mắc sai lầm hết lần này đến lần khác. Đừng nghĩ mình còn trẻ nên cứ sai đi vì cuộc đời cho phép. Hạnh phúc của ai tự người đó nắm giữ, đừng đi giành giật bình yên của người khác rồi nói mình lỡ em đâu thể cứ mãi trẻ hoài để sai lầm. Em cũng phải trưởng thành, cũng phải tự tìm hạnh phúc cho mình. Em phải đối mặt với tổn thương, chứ đâu phải cứ mãi ở trong cuộc tình của người thứ ba à! Chị nghĩ em cũng đâu còn trẻ để dại khờ. Đâu còn trẻ để chọn nhầm người, đi nhầm đường. Đâu còn trẻ để không biết phân định đúng sai, phải trái.
em đâu muốn làm kẻ thứ ba